
Viết về tình thầy trò
Bài làm
Thấm thoắt, thời gian trôi qua thật nhanh mới đó, em đã trải qua hai mùa xuân đầy ắp những kỉ niệm dưới mái trường Chu Văn An thân yêu. Sự ân cần dạy dỗ của các thầy cô giáo đã chắp cánh cho em vươn xa trên con đường học tập.
Thầy cô giáo ai cũng có tấm lòng bao dung và nhân hậu, luôn yêu thương quý mến chúng em, coi chúng em như con. Còn chúng em cũng kính trọng thầy cô như cha mẹ thứ hai của mình.Thầy cô lúc nào cũng dùng lời lẽ nhẹ nhàng để khuyên bảo chúng em biết đạo lí làm người và cách cư xử cho hợp tình, trọn nghĩa. Dù nắng hay mưa, những “kĩ sư tâm hồn” ấy vẫn đến trường, bước lên bục giảng và mang lại cho chúng em những tri thức mới mẻ, kì diệu.
Dần theo năm tháng, trán thầy đã có thêm nhiều nếp nhăn, tóc cô đã điểm bạc vì những trang giáo án, những bài học làm người. Thầy cô chính là người lái đò đưa chúng em sang sông, cập bến bờ tương lai rộng mở, chắp cánh cho chúng em thực hiện những ước mơ, hoài bão của mình để trở thành những người công dân có ích cho xã hội.
Nếu mỗi năm không có mùa xuân thì đất trời làm sao có sự tươi mới và thay đổi, cũng như nếu không có thầy cô đưa đường dẫn lối thì cuộc sống của chúng em sẽ có biết bao khó khăn trở ngại. Thầy cô như mùa xuân trong cuộc đời của mỗi chúng em, đem đến suối nguồn yêu thương tưới mát cho những mầm non còn yếu ớt, bỡ ngỡ giữa cuộc đời. Chúng em xin hứa sẽ học tập thật tốt, rèn luyện đạo đức của mình góp phần xây dựng đất nước để không phụ lòng mong mỏi của các thầy cô giáo. Chúc các thầy cô giáo một mùa xuân mới trẻ thêm một tuổi, yêu đời hơn, say sưa hơn với sự nghiệp trồng người cao cả.