
phân tích đoạn trích Thề nguyền trong truyện kiều
Hướng dẫn
tình yêu của họ đã đến độ chín muồi, đầy tin cậy nên Kiều chủ động, quyết định thề chung sống suốt đời. hành động này đã vượt qua hàng rào của lễ giáo phong kiến, thể hiện quan niệm tiến bộ về tình yêu của họ và của nhà thơ. Đây là một tình yêu tự do đầy khao khát như trong Mẫu đơn đình (tuồng) của Thang Hiển Tổ và Tây Sương kí (kịch) của Vương Thực Phủ.
– Vì sao mà Kiều có vẻ gấp gáp và táo bạo trong việc này?
Kiều đang bị ám ảnh bởi dịnh mệnh:
Nhớ từ năm hãy thơ ngây
Có người tướng sĩ đoán ngay một lời:
Anh minh phát tiết ra ngoài,
Nghìn thu bạc mệnh một đài tài hoa.
Hồn Đạm Tiên cũng báo mộng:
Vâng trình hội chủ xem tường,
Mà sao trong sổ đoạn trường có tên.
Nên hành động của Kiều đã muốn vượt qua định mệnh, như lời chàng Kim đã nói trước đó: Xưa nay nhàn định thắng thiến củng nhiều.
Đêm thề hẹn của Kim – Kiều được đặt trong khung cảnh trữ tình của đêm trăng như của chàng Rô-mê-ô và nàng Ju-li-ét:
– Nhặt thưa gương giọi đầu cành,
– Bóng trăng đã xế hoa lê lại gần,
– Khi Kiều đang đi sang nhà chàng Kim thì bóng trăng chênh chếch trên tán lá, chưa hiện ra trọn vẹn, còn ánh đèn thì chập chờn qua mành nên gợi một khung cảnh huyền ảo mơ màng. Chàng Kim cũng đang giấc mơ màng, mộng đến người yêu thì người yêu đến. Tiếng sen của nàng Kiều làm Kim giật mình, thế mà còn ngỡ như mơ, tưởng Kiều đến trong mơ, mơ mà lại thực. Từ cõi mơ nối về với cõi thực, giấc mơ đẹp đã thành hiện thực thì còn hạnh phúc nào sánh bằng. Niềm hạnh phúc lứa đôi quá lớn nên như thực như mơ.
– Khi họ thề nguyền thì khung cảnh thay đổi:
Vừng trăng vằng vặc giữa trời,
Vầng trăng đã hiện ra trọn vẹn, dẹp nhất và sáng nhất. Tưởng như vũ trụ trong vắt này chỉ có ba nhân vật và được đặt trong một vừng sáng lung linh, dịu dàng và mùi hương thoang thoảng, vầng trăng như chứng giám cho lời nguyện thề của đôi trai tài gái sắc nên khung cảnh thật thiêng liêng và lãng mạn.
Lời thề nguyền:
– Vừa đến, Thuý Kiều chỉ nói một câu mà Kim Trọng không thể nghi ngờ đến phẩm giá của nàng và còn biết ý định của Kiều: Biết đâu rồi nữa chẳng là chim bao. Ây là sợ tình yêu không cánh mà bay mất.
– Kim Trọng cả mừng làm lễ rước vào và sửa soạn giấy bút. Họ:ùng viết một lời trên tờ giấy hoa (bức tờ mây), họ trao nhau những lời vàng đá thuỷ chung. Điệp từ mộ í trong các cụm từ: một chương, một món, một lời song song, một chữ đồng, càng cho thấy lời thề son sắt, bền chặt như núi. Sau này Kiều còn nghĩ:
Đã nguyền hai chữ đồng tâm,
Trăm năm thề chẳng ôm cầm thuyền ai.
* Chính vì lời thề quá thiêng liêng và một đêm ngập tràn'hạnh phúc mà sau này trong cảnh trao duyên cho Vân, Kiều mới đau đớn tột cùng như vậy.
Theo Wikivanmau.com